Lặng ...

Con đò đứng lặng giữa dòng trôi
Để ngẫm thời gian gợn sóng nhồi!
Mộng huyễn bao chiều trông kẻ đến
Mơ nhiều những buổi thấy lòng sôi
Vừa nghe giá lạnh hồn thi sĩ
Vẫn đợi trầm tư hướng nẻo đồi
Biết tỏ cùng ai sầu não nuột
Sao tình bạc bẽo giống màu vôi?

Anh Duy

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.